
Một khi bạn bắt đầu kể về những câu chuyện của mình, để bộc lộ con người của mình, những gì mình đang làm, những niềm vui và nỗi buồn trong quá trình đó, sẽ có những người hét lên ngắt ngang câu chuyện của bạn. Sẽ có người chê bai bạn quá nhạy cảm, bạn quá yếu đuối. Sẽ có người cho rằng nó quá riêng tư, chẳng quan trọng. Nhưng kể cả như thế thì đó cũng chẳng phải ngày tận thế đâu bạn à. Bạn vẫn sẽ tiếp tục kể về những gì mình đang làm, những hy vọng, nỗi lo lắng và cả những niềm hạnh phúc bé tí của mình mà mọi người coi đó là vớ vẩn. Rồi dần dần bạn cảm thấy có thể kể nó ra dễ dàng hơn.

Và tất nhiên sẽ có nhiều người sẽ xa lánh bạn, có khi là những người em rất yêu thương và cả những người bạn nghĩ là bạn thân của mình, những người mà bạn nghĩ rằng sẽ không bao giờ lìa xa. Nhưng rồi dần dần bạn thấy rằng mình không còn nhớ họ nhiều nữa. Vì những người có chung sở thích và đam mê sẽ tìm thấy bạn. Sẽ có những người rung động và cảm thông với nỗi đau của bạn, chung vui với niềm vui của em, và khuyến khích bạn tiếp tục làm những gì bạn đam mê và yêu thích.

BÀI TẬP: hãy viết xuống điều mà bạn muốn chia sẻ mà trước giờ chưa đủ dũng cảm để kể cho ai đó. Viết xuống hết trang giấy và không cần lo về phải chia sẻ ra cho ai đó đọc, cứ viết ra hết. Và nếu viết xong, bạn vẫn muốn ai đó đọc thì hãy comment xuống dưới hoặc gửi email về cho mình nhé.
Leave a reply