
Hôm nay mình ngồi viết một số bài chia sẻ về những gì mình biết về nhiếp ảnh sau nhiều năm đi lang thang chụp ảnh. Nội dung sẽ là những phân tích kỹ thuật về ánh sáng, màu sắc, bố cục và thiết bị mình dùng chụp ảnh. Mình nghĩ là nó có giá trị và sẽ giúp ai đó đang bắt đầu có thể hiểu hơn về chụp ảnh và từ đó yêu thích nhiếp ảnh hơn.
Mình mở máy, coi lại hình mình chụp và thấy rằng cả năm nay mình chụp bằng chiếc máy compact Fujifilm vì nó gọn nhẹ, dễ bỏ vào túi và mang đi khắp nơi được. Không cảm thấy ngán ngẩm mang theo như dàn máy Canon to nặng, cồng kềnh mà hồi đó mình dùng đi chụp cưới. Nhưng nó có nhược điểm là chỉ có một góc nhìn vì không thay đổi được ống kính nên nhiều lúc mình muốn góc rộng hơn để lấy nhiều thông tin hơn hay bám sát chủ thể hơn thì không chụp được, hay muốn chụp những gì đẹp đẹp phía xa xa thì không chụp tới.
Mỗi lần chê thiết bị thì mình nhẩm lại câu thần chú, vốn là một câu nói nổi tiếng của một nhiếp ảnh gia nào đó, “chiếc máy ảnh tốt nhất là chiếc máy ảnh bạn đang có trong tay”.
Ngẩm lại thì điều làm mình hạnh phúc nhất khi đi chụp ảnh không phải là file ảnh sắc nét và màu sắc rực rỡ đến đâu, độ phân giải lớn đến đâu, máy bắt nét nhanh và chính xác thế nào, mà là mình cảm thấy vui đến đâu khi được đi chụp ảnh.
Là cảm giác sướng tới đâu khi bấm nút chụp lại cái mình thấy đẹp.
Là mãn nguyện tới đâu khi coi lại hình mình chụp và biết bao cảm xúc và kỷ niệm ùa về.
Và mình lại thấy hài lòng, mãn nguyện về cái máy ảnh compact một tiêu cự của mình.
Mình ngồi kể với bạn mình là mình vẫn còn đang đắn đo bán cái máy ảnh đang xài để mua cái máy mới thì nó mới nói rằng do mày không có tiền nên mới đắn đo mua bán hay không thôi, chứ người ta có tiền thì mua hết luôn, là vừa có máy đẹp, gọn nhẹ mà ảnh cũng chất lượng cao nữa.
Ờ, đúng ghê.
Leave a reply